Siêu cấp cưng chiều tác giả Mạn Tây

Completed
3.8
Your Rating
Author
Artist(s)
Lượt đọc
18.5K

Đọc truyện Siêu cấp cưng chiều tại Fecomic full cập nhật đầy đủ. Lê Tiếu – cô chủ nhỏ được cưng chiều của nhà họ Lê bị từ hôn.
Người nhà họ Lê vùng lên khởi nghĩa, chinh phạt khắp nơi, thề phải cho đối phương muối mặt.


Sau đó Lê Tiếu vô tình gặp được anh Cả của người từ hôn.
Có người nói: Anh ta là người đàn ông thần bí nhất ở Nam Dương, họ Thương, tên Úc, tự Thiếu Diễn.
Cũng có người nói: Anh ta nhìn đời bằng vung, bản tính cố chấp, là ông trùm của thế giới ngầm Nam Dương, không thể chọc vào.
Trong cơn mưa phùn không dứt, Lê Tiếu nhìn người đàn ông ngang tàng sát phạt, cười khẽ: “Xin chào, tôi là Lê Tiếu.”

Đọc truyện Siêu cấp cưng chiều tại ngontinhhay.com

A Dũng khom người nhận lấy chìa kiềm hãmcá nhân xe. Lòng kiếng nể không lời nào hoàn toàn có thể miêu tả được nếu cũng như với Doãn Mạt là vì thắc mắc của Hạ Sâm lúc ở sàn bar. Trong phòng tiếp đón quan tương đốich, đấy là lần đầu Doãn Mạt đến căn nhà riêng cho Hạ Sâm. Không giống cao ốc và hotel mới nhất hóa, tòa vi la phủ

Tử Vân này bao che một màu dung nhan xám đậm, ngột ngạt và kiềm chế. Hạ Sâm kéo Doãn Mạt đến sofa da black color, ném cô lên sofa đơn. Doãn Mạt gian khổ ngồi nhất định, hắn đang chống tay vịn ở trước mặt, cúi người hỏi: “Không diễn nữa?”. “Hả?” Đôi mắt Doãn Mạt chợt lóe, ngước đầu điềm nhiên hỏi: “Diễn gì cơ?” Hạ Sâm đẩy hàm trong nghiền ngẫm, lại kéo gần gần đúng cách thức: “Đội trưởng Doãn, em muốn ngồi đây nói, thường xuyên lên giường nói, hửm?”. Doãn Mạt nuốt nước mồm, vỗ tay vịn: “Ở đây đi.”

Hạ Sâm đứng thẳng người, chưa biết cướp điếu thuốc ở nơi nào bỏ vào mồm, cụp mắt: “Đến Parma làm những gì?” “Tìm anh…” Doãn Mạt giải đáp rất nhẹ nhõm, điều ấy khiến cho ánh nhìn Hạ Sâm thoán thùg hốt hoảng. Tia dịu dàng và tinh vi chợt lướt qua đáy mắt, câu tiếp theo sau lại khiến cho người xem tức chết người: “Chia bớt hỏa lực tthường xuyên anh.”

Đọc truyện Siêu cấp cưng chiều tác giả Mạn Tây

Quả nhiên! Hạ Sâm cắn điếu thuốc, nhìn lại Doãn Mạt, mãi không nói gì. Hắn khom eo ngồi trên tay vịn, nhéo má trái của cô, cất giọng trầm phải chăng: “Đội trưởng Doãn, xem thường xuyên em rồi. Cố ý ôm anh trước mặt Hạ Kinh để anh ta nhìn sao?” Trước giờ Doãn Mạt chưa hẳn con gái hành động. Lúc đó cô ôm cánh tay hắn, lại còn nói

“Chẳng phải vừa mới rồi đã thông thường xuyên là”, hắn lập tức nhận thấy điều tương đốic thường xuyên. Khổ nỗi từ 1 người con gái không hành động gần cũng như là lạnh nhạt bỗng dựng nhiệt huyết cũng như lửa, trong một thoán thùg Hạ Sâm khó thể chống đỡ. Hắn ngầm nổi xung, tiểu đồng sâu tun hút. “Cũng không toàn toàn để anh ta nhìn.” Ôm hẳn là bản năng muốn đến gần, còn những chuyện tương đốic là phát huy ngay hiện trường. Hạ Sâm nhìn Doãn Mạt thật chú ý, tiếp đó nghiêng đầu ngó sang cửa sổ nhìn ra ngoài, lòng bàn tay ấn mạnh trên đỉnh đầu cô:

“Được đấy, người đẹp kế của Đội trưởng Doãn rất lôi cuốn.” Doãn Mạt nghe ra sự chế giễu của hắn bèn cau mày, lại giảng giải: “Không phải người đẹp kế, em thật sự đến tìm anh…” “Em muốn chia sẻ hỏa lực gì giúp anh?” Hạ Sâm ép buộc ngắt lời, từ trên cao nhìn xuống cô: “Ptương đối bày mình, để bọn họ tìm em gây phiền sao?”

Doãn Mạt giải đáp thẳng: “Ừ.” Từ trước đến giờ Hạ Sâm luôn luôn tốt ăn nói lập tức hết sạch vốn từ. Hắn kẹp điếu thuốc bên môi, lôi cổ tay Doãn Mạt kéo cô đứng dậy, tiếp đó lại ôm cô ngồi trên sofa dài: “Doãn Mạt, rốt cuộc em cũng muốn gì?” Hạ Sâm có tương đối giận dữ, ôm cô ngồi trên đùi mình, lực tay siết càng chặt hon. Doãn Mạt bị đau cũng nhưng báo cáo, bộ hạ cứng đờ ngồi trong người hắn, lạnh nhạt nói: “Em đang hỏi Tiếu Tiểu rồi, em ấy nói với em, chuyện giữa anh và nhà bọn họ Hạ không còn để người xung quanh giúp đó.” Gương mặt anh tuấn của Hạ Sâm u ám, hắn cũng nhướng mày tỏ ý cô tiếp tục công tác.

Doãn Mạt gảy ngón tay, quay đầu nhìn hưởng tương đốic: “Anh lợi hại hơn em đã được phép bị nhà bọn họ Hạ làm bị thương, nên em đoán thù anh cố ý, hoặc đang xảy ra chuyện khiến cho anh không kịp để phòng.” Hạ Sâm không đổi dung nhan mặt hỏi: “Lợi hại hơn em khó lắm à?” Doãn Mạt bất mãn nghiêng đầu nhìn hắn: “Ngoại trừ lão đại Tiêu, lão Tô và nhóc Bảy, những người xung quanh không tấn công lại em.” “Kiêu ngạo lắm sao?” Hạ Sâm chế nhạo, chỉ cần sáu người, đang để thua ba còn có thêm mày mặt nhắc đến. Doãn Mạt muốn xuống khỏi đùi hắn cũng nhưng ngay lập tức bị hắn ghi vào lòng, giọng mềm hơn: “Em tiếp tục công tác.” “Vừa rồi em thấy Hạ Kình châm cbọn học anh, dù anh rất giận cũng nhưng lại không làm những gì.”

Doãn Mạt tráng lệ đương đầu với hắn rồi nhấp lên xuống đầu: “Anh chưa hẳn người cũng như vậy, nếu là thông thường xuyên, chỉ ít anh đã ra tay.” Đúng là trực bảng giác dã thú. Hạ Sâm dựa ra sống lưng ghế làm việc, ngón tay khoan thai ve vuốt eo cô. Doãn Mạt ngốc thật, thậm chí rất khờ. Khuyết điểm tâm tính ngay thật rất rõ rệt, cũng nhưng cũng chính vì vậy, cô không tồn tại lắm cảm giác quanh co lòng vòng, ưu tiền về lý trí nhiều hơn nữa khi tranh luận giải công tác

Doãn Mạt tiên tiến bắt gặp hắn cố nhẫn nhịn trước mặt Hạ Kình, cũng nhưng lại không nghĩ ra thành phần, nên đành sử dụng cách thức của tớ lôi kéo sự để ý của anh ta. Mọi biểu hiện của Doãn Mạt trước cửa sàn bar, dù cho có ai nhìn thấy được cũng trở nên nghĩ rằng Hạ Sâm ghen tuông ngó lơ cô khi thấy cô nói chuyện với Hạ Kình. Và giờ thì thường xuyên rồi, những hành động tiếp đó của hắn là bằng cớ cho công việc này.

Đọc full tại đây SIÊU CẤP CƯNG CHIỀU

xem thêm
1 comment